Chiếc Xa Tang Công Giáo Chôn Một Lần Hai Người Lương

1

Lễ Minh Niên xong, các đoàn thể tập trung chúc tuổi cha xứ rồi ai nấy về nhà xum họp đầu năm. Tôi ngồi vào bàn ăn một mình ăn miếng bánh tét.. Chợt một người trạc bốn mươi, dừng xe máy đi thẳng vào nhà xứ….Khổ quá lại xin tiền xăng ngày tết rồi. Tôi nói to :

– Anh ra ngoài kia ngồi chờ, có người sẽ tiếp anh…

– Chị bếp, ra xem anh ấy muốn gì ….

– Dạ thưa cha anh ấy muốn mượn xe tang chôn bà cô vì hôm nay Tết xe mai táng chưa xuất hành…anh nói Ba Bương bảo trình cha

– Tốt … Ta đã chờ có ngày hôm nay…

– Anh làm tờ giấy mượn xe nhé..ghi tên gì, ngừoi chết là ai mượn khi nào trả, hư phải sửa- vì xe chung của mọi người..Ghi rồi đưa ông Tuấn Bida ký xác nhận vô..có biết Tuấn Bida ở chợ Chiều không ? Anh tên gì ?

– Dạ biết. Con tên Tây..

– Bảo Ba Bương làm đơn cho.


Tôi tới nhà Ba Bương, Năm Chình Trưưỏng Ban Truyền giáo cũng có mặt, đơn đã xong .Tôi bảo Năm Chình :

– Thôi ! Anh để Hoàng Bác Ái lo, anh lo lễ gia tiên ngày mai !

Tôi chở anh Tây xuống nhà Hoàng Bác Ái, vừa nhậm chức vài tuần.

– Đầu năm có việc làm rồi đó ! Anh xem đơn, ký duyệt vào : 1/Đề nghị Ban An táng cho mượn xe.2/ Đề nghị Ông Tuấn Bida xác nhận…Anh Hoàng chở anh lên Nghĩa Trang cho biết…Điện thoại anh Tây số mấy ?

– Dạ 0918…

– Có gì gọi tôi…


2

Anh Tây chôn Bà cô xong đã gần tối .Anh nằm nghỉ chút thì lên cơn tăng xông nặng .Chở vào Bệnh viện vài tiếng là tắt thở. Xác về tới nhà chín giờ tối Mồng Một.

Sáng Mồng Hai. Tôi gọi số điện thoại anh Tây. Một giọng đàn bà trả lời :

– Allo, ai dậy ?

– Điện thoại anh Tây phải không ?

– Dạ đúng .Mà anh Tây chết rồi…có chuyện gì không ?

– Tôi ở bên xóm nhà thờ. Sang thắp nhang đựoc không ?

– Không đâu .Chiều năm giờ mới liệm…


3

Thân nhân ngồi túm tụm, chưa mặc áo tang, nhìn chúng tôi có vẻ dò xét khi đi ngang qua để vào nhà kia thắp nhang.Trên bàn thờ hình bà cô anh tên Huỳnh thị Mót. Sáu mươi hai tuổi, hai bên có hàng chữ phiên âm Hán Việt chừng như thầy coi ngày không viết được chữ Nho ! Ba nắm cơm, quả trứng , ít cái bánh. Vái rồi đọc thầm kinh trong miệng.

– Cám ơn- đứa con trai thứ nhận tiền phúng điếu.

– Thưa cha con là người công giáo ở Ma Lâm, là cháu dâu của bà…

Ánh mắt trông theo khi chúng tôi ra về không còn vẻ dò xét xa lạ.Nhưng chưa thắp nhang cho anh Tây được

Vì " Giờ ta chưa đến"

(Ga 2, 4)

Mong rằng đừng có ai nói vì mượn xe tang nhà thờ mà chết đôi.

Cám ơn Mẹ làm cho đến giờ đến rồi !