Người Nữ Y Tá Chiều Hôm ấy

Người nữ y tá chiều hôm ấy

Năm giờ chiều

Bàn phát vé trống trơn, các phòng khám không còn ai . Người ta thay bộ đồ trắng nghề nghịêp mặc vào bộ thường phục của mình. Người ta sống cá tính của mình hơn. Có những kẻ vội vả ra về với gia đình. Kẻ khác tụm năm tụm ba tán gẩu nhìn những người chơi bóng chuyền, trên khuôn mặt vẫn chưa thóat khỏi nổi ám ảnh của ngày dài chiến đấu với bệnh tật.

Lạy Chúa con nhìn thấy trên khuôn mặt ấy hằn nét bơ vơ cô độc.

Suốt ngày đôi bàn tay đó đã săn sóc xoa diu đớn đau cho nhiều người.

Gương mặt ấy đã ghé sát, cui xuống trên những vết thương chảy máu hôi thối .

Đôi môi khô khan ấy đã nói lên những lời an ủi khích lệ những cụ già tuyệt vọng, những em bé sợ hãi.

Năm giờ chiều

Không còn những con người đau đớn ở đó, không còn những vết thương chưa băng bó, không còn những đứa bé sợ hãi và những cụ già chán chường, những thiếu phụ rên rỉ nhưng còn phảng phất trên khuôn mặt nàng nổi cô đơn lẻ loi bất tuyệt.

Đã cho nhiều nhưng chưa hề lãnh nhận

Đã yêu nhiều nhưng lấy chẳng bao nhiêu

Lạy Chúa con cầu nguyện cho người nữ y tá không quen ấy.

Xin cho nàng kiên trì làm việc và mãi mãi yêu thương

cho đôi tay nàng dẻo dai bền bỉ

cho gương mặt khả ái hiền lành

cho đôi môi và nụ cười mềm mại vui tươi

cho con tim nàng luôn rộng mở

Lạy Cha, người y tá đó chưa biết Cha, chưa biết tình yêu của Cha, chưa biết mình là người con yêu dấu của Cha.

Nên còn thiếu niềm vui và niềm hy vọng

Nên nàng vẫn cô đơn bất tuyệt.

Xin cho nàng gặp con Cha đức Jesu Kitô, để nàng học nơi Ngài yêu thương và biết yêu thương, theo gương mẫu cuộc đời sống tận cùng cho tình yêu của Ngài.

Xin cho nàng biết Cha

Để mọi khi nàng săn sóc đồng lọai nàng biết rằng nàng đang săn sóc Cha qua hình ảnh anh em mình

Xin cho nàng đừng vì những khó khăn củộc đời mà ngừng đi yêu thương mà ngừng đi hiến thân phục vụ.

Xin Cha ban cho nàng niềm vui, niềm hy vọng và niềm cậy trông

Nhất là nàng nhận được sự biết ơn của đồng lọai

và xin cho nàng gặp được người bạn đời xứng đáng

và cuộc đời nàng là một thành tựu yêu thương.

Phước An. 05/7/1985
Lm nguyễn Kim Anh