Chuẩn bị lễ Hiện Xuống mới trong Hội Thánh.
634. Canh tân là trở về nguồn.
Công thức canh tân:
Làm cho người công giáo trở lại đạo công giáo.
Làm cho người Kitô hữu trở lại với Chúa Kitô.
Mới nghe, con ngạc nhiên, nhưng ngẫm nghĩ lại, con sẽ thấy đúng như vậy.
Một câu nói của thánh Gandhi nhiều lần khiến ta suy nghĩ: "Tôi mến Chúa Kitô, nhưng tôi không yêu người Kitô hữu, vì họ không giống Chúa Kitô."
635. Canh tân không phải chỉ đổi nước mã bên ngoài, đổi một số nghi thức cho "ngoạn mục", đổi tên các ủy ban cho "kêu" hơn, đạp đổ cơ cấu cũ, dựng nên một số tổ chức mới, hội nghị, tuyên ngôn…
Thánh Phaolô nói rõ: "Hãy cởi con người cũ, mặc lấy người mới là Chúa Giêsu."
636. Người ta thường đổ tội cho Hội Thánh ù lì, cổ xưa, nặng nề cơ cấu, nên không lạ gì phải có khủng hoảng.
Không đúng vậy đâu. Con đừng la làng và đổ lỗi cho Hội Thánh để chuẩn cho con xét mình và suy nghĩ. Hội Thánh là tất cả dân Chúa, trong đó có con.
Đây là nguyên do khủng hoảng:
- Hạ giá trị sự cầu nguyện.
- Người Công Giáo cũng nói, cũng nghĩ như kẻ khác (không còn gì là siêu nhiên).
- Không chấp nhận sự điên dại của thánh giá Chúa.
637. Nói đến canh tân, người ta đã hao tốn bao nhiêu giấy mực để viết đề tài "trở về nguồn."
Nói thừa rồi! Con hãy làm!
Các Kitô hữu từ đầu đã làm gì?
Họ đã bị đánh động mãnh liệt bởi "chúc thư" của Chúa Giêsu, còn tươi rói trong tim họ: "Yêu Thương."
Đó là "cuộc cách mạng tình thương" đã canh tân cả thế giới La Hy, đã biến đổi tận gốc rễ, đã lột xác con người cũ, đã thay một mẫu người mới, một xã hội mới.
638. Tình yêu nhân loại giới hạn một nhóm người.
Tình yêu nhân loại đáp trả sau,
Tình yêu thần linh tình nguyện bước trước.
Tình yêu thần linh hợp nhất với kẻ khác.
Tình yêu nhân loại chỉ động đến con người.
Tình yêu thần linh biên đổi cả con người.
Một khi con người được biến đổi, xã hội sẽ biến đổi, luật lệ sẽ biến đổi, liên lạc giữa người với người sẽ biến đổi: Canh tân toàn diện.
639. Con hãy về tận nguồn là Thiên Chúa, để canh tân. Thánh Kinh nói về Thiên Chúa làm sao?
Thánh Gioan định nghĩa: "Thiên Chúa là Tình Yêu."
Chúa Giêsu nói: "Thày và Cha Thày là một".
Cha muốn canh tân như ý Chúa: "các con hãy yêu thương nhau". Xin Cha cho chúng nên một."
Yêu thương và hiệp nhất.
640. Phải canh tân bao lâu?
- – Phải luôn luôn khởi sự lại.
- – Phải luôn luôn tu chỉnh thêm.
Con đừng an nghỉ, bao lâu hôm nay con chưa tiến hơn hôm qua một bước trong sự hiệp nhất với Chúa.
Con phải đinh ninh rằng, lúc con khởi sự đứng lại là khởi sự thụt lui xuống dốc, khởi sự cổ hủ.
641. Con hỏi phải canh tân bản thân con đến mức độ nào? Cha muốn con canh tân đến mức độ sung mãn của Chúa Kitô, theo tinh thần thánh Phaolô. Nghĩa là đến độ mà không thể thêm gì vào trong con, và cũng không thể lấy bớt gì của con được, vì không còn gì là của con nữa, mà giàu có của con là chính Chúa Giêsu.
642. Con phải canh tân tâm hồn quảng đại, đơn sơ đối với Chúa: "Chúa muốn gì, con cũng cho hết", và đừng quên điều thứ hai: "Chúa cho con gì con cũng nhận hết."
643. Khi con tật bệnh, cha mẹ tiếp máu, chuyển sang cho con, để đổi mới con, làm cho con sống lại tươi tắn hồng hào hơn.
Con chỉ canh tân được đời sống con, canh tân Hội Thánh, nếu con liên lỉ chuyển máu Chúa vào huyết quản, vào tim con, tiếp cứu cho con, thay thế máu xấu của con.
644. Mỗi ngày báo chí chạy bằng hàng tít lớn những câu chuyện giật gân, những biến cố bùng nổ giữa loài người.
Con phải hiện diện, phải hồi hộp thao thức với nhân loại.
Những thời hiệu ấy thúc đẩy con xây dựng một xã hội mới mẻ mà báo chí không săn tin nổi: Xây dựng Nước Thiên Chúa, ngay từ trần gian với phương tiện có giữa trần gian.
645. Thế kỷ nào cũng có những "biến cố Phúc Âm" với những người Chúa Quan Phòng ban cho thế giới, cho lịch sử: Bênêđictô, Augustinô, Phanxicô, Bênađô, Vinh-sơn,
Avila, Inhaxiô, Gioan Boscô, Têrêxa Hài Đồng… và mỗi lần các ngài lại khám phá một khía cạnh mới mẻ, thổi một luồng sinh khí mới của Phúc Âm đáp lại đòi hỏi của thời đại.
646. Mỗi ngày "Phúc Âm hóa" lại trí óc và quả tim con, bằng cách đọc, suy ngắm, say sưa uống lấy lời hằng sống, để từ từ Phúc Âm thấm nhuần sâu xa vào mỗi tế bào, mỗi thớ thịt của con, đó là canh tân, cách mạng chắc chắn nhất.
647. Với tất cả nỗ lực của chúng ta để canh tân,
Với tất cả sách vở, tổ chức, ủy ban, hoạt động, hy sinh,
Với tất cả con người, cơ khí, nhà máy, xa lộ, phi thuyền, vệ tinh, khoa học,…
Chúng ta sẽ là gì?
Đời chúng ta có ý nghĩa gì?
648. Nếu chúng ta không nhìn lên Chúa là nguồn hy vọng cho đời ta luôn luôn mới mẻ, an vui. Ai giải đáp được?
649. Kể từ hôm nay, từ nét mặt con, từ cử chỉ con, từ sự thinh lặng, từ quả tim con, từ tâm hồn con, từ mọi hành động, từ cách sống, từ cách chết của con, phải tỏa ra một ánh sáng của Chúa hiện diện trong con, qua những nơi con đi, vào những người con gặp.
650. Nếu con chỉ "giữ đạo", con chưa canh tân.
Ma quỉ muốn đuổi Chúa ra khỏi thế gian và lôi thế giới ra khỏi Chúa.
Con phải đem Chúa đến cho thế giới và đưa thế giới về với Chúa.
651. Vì một lý tưởng, người ta có thể hy sinh tất cả. Mỗi Kitô hữu, mỗi cộng đoàn muốn phục vụ công ích, phục vụ nhân loại thực sự, phải sống vì một lý tưởng: Niềm tin ở Thiên Chúa".
652. Hàng rào kiên cố nhất, không phải là chiến lũy, không phải hàng rào điện tử, đó là "hàng rào hờ hững" của con: "Ai chết mặc ai! Ai đói khổ mặc ai" Sụp đổ, thoái hóa cũng mặc! Như thế được rồi:" làm sao vượt nổi!
653. Canh tân xã hội bằng con người đã canh tân trung thực theo Phúc Âm. Đức tin sẽ đem lại một giá trị mới cho công việc bổn phận của họ.
Người ta không biết họ đâu? Không nghe họ nói, nhưng người ta công nhận có sự gì đổi mới, tự nhiên thấy nếp sống đẹp hơn, bầu không khí phảng phất hương vị mới lạ.
654. Không phải bước nhanh, bước gấp, nhưng bước vững, bước đúng con sẽ tiến xa.
Không phải hô hào thúc đẩy cho thế giới tiến, nhưng chính con phải khởi sự tiến lên.
655. Đức Phaolô VI đã vạch rõ muốn canh tân thế giới ngày nay phải loại bỏ:
- Thuyết thế gian hóa: chỉ xem hạnh phúc trần thế là cùng đích, tôn thờ khoái lạc, của cải, quyền thế…
- Thuyết tục hóa: Không còn chấp nhận giá trị của hy sinh, khiêm nhượng, nhẫn nại…
- Thuyết chính trị hóa: chủ trương chỉ có chính trị mới giải quyết được mọi vấn đề: hòa bình, phát triển, gia đình, huynh đệ, công lý…
656. Cuộc đời con chỉ là một chuỗi liên tục: giờ ngủ, giờ thức dậy, giờ ăn, giờ học, giờ công sở, giờ lao tác, giờ giải trí, giờ tivi, giờ đọc báo…
Nếu không có một yếu tố gì thống nhất đời con, một yếu tố cần thiết độc nhất, thì đời con thật là nhàm chán rời rạc.
Yếu tố ấy là Tình Yêu Thiên Chúa. Đời con sẽ đổi mới hẳn. Tất cả hoạt động của con từ đây là những nét biểu lộ chứng tích của Thiên Chúa trong con.
657. Con hãy hợp tác để tạo nên "Mùa Xuân Mới" cho Hội Thánh.
Con hãy chuẩn bị các tâm hồn đón nhận "Một lễ Hiện Xuống mới" trong Hội Thánh.
Con hãy nên cánh của mở ra để đón làn gió mát dịu ngập tràn, làm tươi sáng Hội Thánh.
658. Nếu con không tiến lên trên con đường hy vọng, nhằm sự thánh thiện, con không phải là thế hệ trẻ, cũng chẳng phải là thế hệ già; con thuộc về thế hệ chết.
Lạ lùng và hấp dẫn biết chừng nào! Giữa thời đại trụy lạc, khơi dậy một thế hệ thánh! Chúa muốn vậy, con không muốn sao?
659. Canh tân đòi hỏi can đảm. Canh tân đòi hỏi quyết định:
Trước bao nhiêu đau khổ,
Trước tiếng gọi của Thiên Chúa,
Con đừng hững hờ giả lờ,
Hãy nên một tông đồ dấn thân cho công cuộc canh tân, dĩ nhiên với nhẫn nại hy sinh và chỉ vì mến yêu Hội Thánh.
660. Động lực và tác giả mọi cuộc canh tân trong Hội Thánh là Chúa Thánh Thần, "Đấng canh tân mặt đất".
Mỗi cuộc canh tân phải là một lễ Hiện Xuống mới và không thể có lễ Hiện Xuống mới ngoài Chúa Thánh Thần.
Con không thể canh tân ngoài Chúa Thánh Thần.
661. Cập nhựt hóa! Con phải cố gắng không ngừng để mỗi ngày con đổi mới, để máy thu thanh của thế gian bắt được làn sóng Tin Mừng do con phát âm, đem tiếng con vào tận mỗi tâm hồn, mỗi gia đình.
Con hãy nên người của thời đại.
662. Canh tân là thích nghi Phúc Âm với thế giới hôm nay. Không phải giảm bớt sức mạnh của Phúc Âm, nhưng Hội Thánh trình bày Phúc Âm, nhưng Hội Thánh trình bày
Phúc Âm cho người thời đại, với ngôn ngữ của thời đại, vì nếu Hội Thánh không đến với nhân loại, thì nhân loại không đến với Hội Thánh.
663. Con quan tâm đến tất cả những gì liên quan đến cuộc cách mạng thế giới hay khép kín trong góc thế giới riêng của con?
Với từng viên gạch nhỏ, con nhẫn nại xây dựng một xã hội mới hay con cứ lối chỉ trích tiêu cực cổ truyền?