Ông bà ta cầu nguyện :
"Lại xin Ðức Mẹ xuống ơn
Giữ gìn cha mẹ nhà con yên hàn.
Xin cho nước trị dân an".
Mẹ có một gia đình, gọi là gia đình thánh, vì ở nơi tổ ấm Nazareth thánh Giuse, Ðức Mẹ và Chúa Giêsu đã biến khung cảnh sống của mình làm nơi cư ngụ của tình yêu Thiên Chúa Ba Ngôi.
Ba mươi giáo dân, nam nữ già trẻ, cũng hy sinh mạng sống trên nền nhà thờ La-vang, là chứng nhân cuộc sống gia đình thánh thiện của ông bà ta.
Ngày nay khủng hoảng gia đình không phải là việc của nước nào, xứ nào khác, nhưng đi vào xã hội Việt Nam chúng ta.
Gia đình là thách đố lớn lao nhất của thời đại chúng ta. Chúng ta hãy biến gia đình trở nên mái ấm của nguyện cầu và tình thương ở đó Mẹ Maria là mẫu mực và là kẻ trung gian. Gia đình chúng ta phải là cái nôi sự sống và tình yêu được nuôi dưỡng, thăng tiến và ấp ủ.
"Xin cho nước trị dân an".
Tổ quốc là đại gia đình. Bốn chữ "nước trị dân an" diễn tả quá đầy đủ. Nếu không có chính phủ tốt, không phát triển, không có công bình thì làm sao dân an được!
Mẹ La-vang, Mẹ đã đưa Chúa Kitô, con Mẹ, vào dân nước chúng ta. Noi gương Mẹ, mỗi một Kitô hữu tận tâm yêu thương đồng bào mình, phát triển văn hoá dân tộc, đóng góp sức lực của mình dấn thân phục vụ công ích để thăng tiến cuộc sống người dân, tạo phú cường, thịnh vượng, và an vui cho cộng đồng xứ sở. Nhiều lần Ðức Thánh Cha quả quyết: "Người công giáo Việt Nam là những công dân tốt, chung sức xây dựng tổ quốc". Ðức Hồng y R. Etchegaray giảng: "Anh chị em hãy hãnh diện làm người công giáo, làm người Việt Nam".
Gia đình, tế bào của Hội Thánh
– Ðôi bạn đối với nhau, cũng như đối với con cái, sống tất cả tình yêu của Chúa Giêsu đối với mọi người.
-Tình yêu hôn nhân có sức rút từ quả tim con người tất cả can đảm, tin tưởng và quảng đại.
– Ðòi hỏi biến đổi mà không yêu thương làm cho bạn mình bất mãn
– Yêu thương mà không đòi hỏi biến đổi: hạ giá bạn mình.
– Tình yêu không mù quáng: Thấy yếu đuối của người yêu và cố gắng gánh vác. Thấy khả năng của người yêu và tế nhị khơi dậy.
– Con hãy tin rằng: đời sống gia đình công giáo là một "lối tu đức" riêng biệt.
– Gia đình là tế bào của Hội thánh, nói cách khác, là một Hội thánh cỡ nhỏ (Ecclesiuncula), ở đó Chúa Giêsu hiện diện, sinh sống, chết, phục sinh cách mầu nhiệm trong các chi thể.
(ÐHV, ch 19 – Gia đinh)
Phát Triển
– Phát triển không phải là chỉ cho ăn, cho mặc, cũng không phải chỉ phát cày, phát cuốc, đào giếng, đào mương.
– Phát triển là thăng tiến con người toàn diện, là làm cho họ sống "xứng người hơn"
– Món quà tuyệt hảo mà con có thể tặng người giúp việc con không phải là chiếc áo đẹp, đôi giày tốt, cái đồng hồ quí, nhưng là Tình người, tình anh em mà con âm thầm tặng họ qua các cử chỉ nhỏ nhặt suốt ngày.
– Ðại hoạ không chỉ là đói khát, khốn khó của các dân tộc nghèo khó. Ðại hoạ chính là sự vô ý thức của các dân tộc nô lệ và bóc lột..
(ÐHV, ch 25 – Phát triển)
Dấn thân
– Mức độ dấn thân: "Thí mạng" như Chúa Giêsu.
– Con đừng nghĩ dấn thân là lao mình vào những hoạt động hăng say náo nhiệt. Con hãy hiểu nghĩa dấn thân sâu hơn. "Theo gương Chúa, yêu thương đến mức độ quên mình hoàn toàn vì người khác, để hiệp nhất với kẻ khác, hầu họ được phong phú và công việc Chúa nơi họ được thành công."
– Con có phải là hạng người công giáo ngoan đạo, sống quanh quẩn phòng thánh và con đã hoá nên "nửa thần, nửa thánh, nửa người" không?
Hãy theo Chúa Giêsu: Thiên Chúa thật và người thật đến với trần gian.
Xin con hãy "nhập tịch" làm người lại.
Chúng ta dùng danh từ phân biệt đạo và đời, hồn và xác, nhưng các yếu tố ấy không thể tách rời nhau được, nó bó kết lẫn nhau trong lòng Con Chúa:
Chỉ có một cuộc sống; chỉ có một lịch sử; đạo, đời, hồn, xác đều liên hệ mật thiết.
(ÐHV, ch 26 – Dấn thân)